Tranh minh họa: 'Khoan dầu', bởi Mead Schaeffer (1946).
Việc bảo toàn năng lượng, việc tích tụ năng lượng, việc chuyển hóa năng lượng, và việc tập trung năng lượng – tất cả những điều này đều cần thiết vì chúng ta mong muốn sử dụng năng lượng; và chúng ta mong muốn sử dụng được càng nhiều càng tốt.
Mục đích trong cuộc sống của chúng ta là sự tiến bộ, sự phát triển; nhưng không có điều gì có thể tiến lên mà không có sức mạnh – việc sử dụng sức mạnh một cách xây dựng.
Sử dụng sức mạnh một cách xây dựng chính là làm việc; do đó, xét cho cùng thì mục đích của trạng thái Điềm tĩnh là để giúp chúng ta làm việc tốt hơn.
Với đại đa số cụm từ ‘làm việc’ thường có nghĩa là sự hao mòn và mệt mỏi; nhưng đáng lẽ ra nó phải có nghĩa là niềm vui, sức mạnh và sự phát triển.
Cả thế giới công nghiệp đang không có sự Điềm tĩnh; cho nên sự lãng phí là khổng lồ, sự mệt mỏi thì thật đáng thương, trong khi người lao động thì hao mòn như những cỗ máy vô tri. Phần lớn mọi người đều nghĩ rằng họ làm việc quá sức và họ có lý do chính đáng để nghĩ vậy, nếu xét từ góc nhìn cũ; nhưng vấn đề thực tế không xuất phát từ việc làm việc quá nhiều, bà bắt nguồn từ việc quá thiếu sự Điềm tĩnh.
Miễn là bạn làm việc trong sự Điềm tĩnh, việc làm việc quá sức hầu như là không thể. Không phải công việc là thứ làm nhăn mày, làm bạc đầu, làm lão hóa cơ thể và suy yếu trí óc; mà chính là sự căng thẳng thần kinh. Làm việc mà không có sự Điềm tĩnh là một trong những sai lầm lớn nhất của thời đại. Kết quả là cái chết sớm của người lao động và sự thấp kém trong sản phẩm.
Người luôn luôn làm việc trong Điềm tĩnh sẽ sống lâu hơn, đạt được nhiều hơn, làm việc tốt hơn, liên tục tiến bộ, và tận hưởng từng giây từng phút của sự tồn tại.
Khi chúng ta làm việc trong sự Điềm tĩnh, công việc sẽ luôn mang lại cho chúng ta sức mạnh chứ không bao giờ là sự mệt mỏi. Đây là một khẳng định nghe có vẻ vô lỹ, nhưng bạn có thể chứng minh được rằng nó đúng.
Thái độ Điềm tĩnh ngăn chặn tất cả những sự thất thoát năng lượng; và làm việc trong trạng thái Điềm tĩnh sẽ tích tụ năng lượng, bởi vì năng lượng khi đã được sử dụng một cách xây dựng sẽ tự nhân lên.
Khi chúng ta mất trạng thái Điềm tĩnh, chúng ta sẽ không yêu thích công việc, và chúng ta sẽ làm việc chỉ vì chúng ta bắt buộc phải làm vậy. Khi chúng ta đang ở trong Điềm tĩnh, công việc sẽ trở thành niềm vui, và chúng ta sẽ làm việc vì chúng ta muốn.
Nếu công việc là cực hình đối với bạn, bạn đang không có Điềm tĩnh, và do đó đang mất gần chín phần mười lượng năng lượng của bạn mỗi ngày.
Chúng ta nhìn nhận công việc là điều gì đó làm cạn kiệt năng lượng. Chúng ta tiếp cận công việc hoàn toàn với sự mong đợi sẽ trở nên kiệt sức và mệt mỏi; và những gì chúng ta mong đợi sớm hay muộn thường cuối cùng cũng đến.
Ham muốn bất thường để có được thứ gì đó mà không cẩn phải bỏ ra cái gì, rất phổ biến trong thời đại này, được gây ra trực tiếp bởi sự không yêu thích công việc gần như phổ quát. Chúng ta không thích công việc vì chúng ta không biết cách làm việc. Khi chúng ta học cách làm việc đúng cách, công việc sẽ trở thành niềm vui lớn nhất của chúng ta, và chúng ta sẽ thà làm việc cho những gì chúng ta cần hơn rất nhiều so với việc nhận được nó mà không mất gì.
Mục đích của mọi công việc có hai mặt; thứ nhất là tạo ra điều gì đó có giá trị; và thứ hai là phát triển giá trị lớn ở người sản xuất. Mục đích thứ hai đã bị bỏ qua hoàn toàn, với những hệ quả tai hại cho cả người nghệ sĩ và tác phẩm của họ.
Chúng ta cần phải nhớ rằng giá trị của sản phẩm tăng lên khi giá trị của người sản xuất được phát triển.
Những sản phẩm chất lượng cao sẽ mang lại giá cao. Do đó, việc liên tục phát triển bản thân là việc có lợi nho mọi nhà sản xuất. Nhưng người bình thường sẽ phàn nàn rằng nọ không có thời gian để phát triển bản thân; phần lớn thời gian của họ đã dành cho công việc rồi, và khi họ không làm việc thì họ lại quá mệt mỏi để học thêm. Tuy nhiên, những tuyên bố như vậy cho thấy rằng họ chưa khám phá ra trạng thái Điềm tĩnh.
Sự thật là khi bạn làm việc trong Điềm tĩnh, tất cả các khả năng bạn sử dụng trong công việc của mình đều có thể được phát triển trong lúc bạn làm việc. Sau đó, khi buổi tối đến, bạn sẽ không quá mệt mỏi để có thể học thêm; bạn sẽ không mệt mỏi chút nào; do đó, một vài giờ dành ra cho việc học thêm sẽ được tận hưởng một cách trọn vẹn.
Làm việc trong Điềm tĩnh không có nghĩa là bạn phải làm việc chậm. Trong trạng thái Điềm tĩnh bạn hoàn toàn có thể làm việc rất nhanh mà không mất một chút sức mạnh nào cả. Việc làm việc trong Điềm tĩnh có nghĩa là việc thể hiện tất cả những năng lượng của mình qua thái độ thanh bình tối thượng.
Những lực lượng mạnh mẽ nhất của thiên nhiên, đặc biệt là điện, di chuyển trong sự tĩnh lặng tuyệt đối, nhưng với tốc độ rất cao. Những năng lượng sáng tạo trong con người cũng có thể làm vậy – và sẽ làm như vậy khi tâm trí luôn luôn trong trạng thái Điềm tĩnh.
Bằng cách làm việc trong Điềm tĩnh, bạn sẽ có thể đảm bảo cả khối lượng lẫn chất lượng.
Trong trường hợp bạn bắt buộc phải tham gia một công việc không dễ chịu hay không mang lại lợi nhuận gì, bạn sẽ không phải ở lại vị trí đó lâu một khi bạn đã bắt đầu làm việc trong Điềm tĩnh; bởi vì bạn sẽ liên tục cải thiện, và sớm muộn bạn cũng sẽ được yêu cầu ở một nơi khác tốt hơn.
Thực tế rằng sự cải thiện của trí óc và cơ thể luôn đi theo việc sử dụng năng lượng một cách xây dựng là một điều hoàn toàn hiển nhiên; và làm việc trong Điềm tĩnh chính là việc sử dụng tất cả năng lượng một cách xây dựng.
Sự luyện tập thúc đẩy sự phát triển trong mọi trường hợp; và công việc là gì nếu không phải là sự luyện tập?
Khi chúng ta đi làm chúng ta cho rằng điều đó sẽ phá hoại hệ thống của chúng ta; và với thái độ đó chúng ta đánh mất trạng thái Điềm tĩnh.
Khi chúng ta thực hiện những bài tập thể dục cho tâm trí và cơ thể, chúng ta mong chờ sự phát triển – sự xây dựng; và qua thái độ tinh thần đó chúng ta bước vào trạng thái Điềm tĩnh ở một mức độ nhất định.
Bất kỳ nhà khoa học thể chất nào hiểu về trạng thái Điềm tĩnh sẽ biết rằng tất cả những bài tập thể dục được thực hiện trong khi hệ thống không có sự Điềm tĩnh sẽ hoàn toàn có hại; và rằng một mức độ Điềm tĩnh nhất định là không thể thiếu cho sự phát triển thể chất. Điều này cũng tương tự đối với tâm trí và việc phát triển những khả năng khác nhau của tâm trí. Sẽ không có sự phát triển nào khi không có sự Điềm tĩnh; nhưng khi trạng thái Điềm tĩnh tồn tại thì hoạt động nào của tâm trí và cơ thể cũng sẽ thúc đẩy sự phát triển.
Do đó, rõ ràng rằng mọi công việc, dù là thể chất hay tinh thần, nếu được thể hiện qua trạng thái Điềm tĩnh sẽ phát triển chính người lao động; và rằng phần trí óc hoặc cơ thể được sử dụng trực tiếp vào công việc sẽ nhận được sự phát triển lớn nhất.
Sự thật rằng mọi công việc đều có thể trở thành một quá trình phát triển bên cạnh việc đã là một quá trình sản xuất là một tuyên bố có tầm ảnh hưởng sâu rộng, và ý nghĩa của nó lớn hơn nhiều so với những gì mà một người bình thường có thể hiểu được ngay lúc đầu. Nhưng chúng ta phải thừa nhận rằng thế giới công nghiệp sẽ được cách mạng hóa – được thay đổi đáng kể theo hướng tích cực hơn khi mục đích kép của công việc được công nhận và áp dụng.
Tuy nhiên, một cá nhân sẽ không cần thiết phải đợi thế giới công nghiệp nói chung đón nhận hệ thống mới này; anh ta có thể bắt đầu ngay lập tức trong việc biến công việc của mình thành một quá trình phát triển cũng như là một quá trình sản xuất, và qua đó liên tục nâng cao bản thân và môi trường của mình.
Chúng ta đã nói rằng cảm giác sâu lắng là một trong những điều thiết yếu của trạng thái Điềm tĩnh; nhưng ngoài ra cảm giác đó cũng cần thiết phải là một cảm giác tích cực. Ở trong trạng thái Điềm tĩnh đồng nghĩa với việc cảm thấy tốt một cách hoàn thiện và toàn diện; và cũng là việc tận hưởng một mức độ hạnh phúc cao hơn vô cùng so với bất kỳ thú vui bề ngoài nào có thể mang lại cho con người. Điều này lại cho chúng ta thêm một lý do nữa tại sao sự Điềm tĩnh lại có giá trị đến vậy trong quá trình phát triển: tức là không có hành động nào của tâm trí hay cơ thể có thể thúc đẩy sự tăng trưởng hay phát triển nếu không được thực hiện trong niềm vui.
Sự tiến bộ là kết quả của những gì chúng ta thích làm, những gì chúng ta muốn làm và những gì chúng ta cảm thấy thích thú khi làm.
Ánh năng mặt trời tinh thần là cần thiết cho sự phát triển tài năng của trí óc cũng giống như ánh năng mặt trời là cần thiết cho sự phát triển của những bông hoa trên cánh đồng.
Để chúng ta có thể làm việc trong Điềm tĩnh cũng như thúc đẩy sự phát triển thông qua công việc, chúng ta cần hình thành một thái độ tinh thần mới đối với công việc. Hãy xem công việc của mình như một như một bậc thang mà qua đó bạn có thể đi đến một môi trường tốt hơn và phát triển một nhân cách vượt trội hơn. Hãy đừng đi làm với ý tưởng duy nhất là để kiếm đồng lương, bởi vì đó không phải là mục đích của bạn. Tiền công sẽ đến như một kết quả tự nhiên của công việc được hoàn thành tốt, và công việc càng tốt, phần thưởng sẽ càng lớn. Nhưng để cải thiện công việc của mình, bạn cần phải làm việc với mục đích cải thiện: trên thực tế, toàn bộ sứ chú ý phải tập trung vào sự cải thiện – sự cải thiện cả bản thân lẫn công việc. Tuy nhiên, người chỉ làm việc vì tiền lương sẽ không trao những suy nghĩ, ưu tiên hàng đầu của mình cho sự cải thiện; và do đó, sẽ không gặt hái được sự cải thiện trong cả bản thân, công việc, lẫn tiền lương của họ.
Hãy làm việc cho một điều gì đó ngoài tiền lương, và sự tăng trưởng trong tiền lương ắt phải đi theo. Hãy làm việc cho sự phát triển trong cả bản thân lẫn sản phẩm của bạn.
Hãy đi làm với ý tưởng rằng bạn sẽ được dành nguyên một ngày cho việc biến đổi năng lượng vào một mục đích hữu ích; và rằng bạn sẽ được trải qua một loạt các bài tập giúp phát triển toàn bộ nhân cách của bạn.
Hãy nhận ra rằng mỗi khi chúng ta di chuyển một cơ bắp trong niềm vui, thì cơ bắp đó sẽ phát triển; và mỗi khi chúng ta suy nghĩ trong sự Điềm tĩnh và hài hòa, tâm trí của chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Hãy làm việc vì bạn mong muốn được vận động cơ bắp và trí óc theo cách sẽ khiến bạn hàng ngày trở thành một người mạnh mẽ hơn, một người có năng lực hơn, và một người có khả năng hơn.
Không bao giờ đi làm việc với ý nghĩ rằng bạn đang làm việc để kiếm sống. Chỉ làm việc với ý định kiếm sống mà không nghĩ đến việc cải thiện đồng nghĩa với việc tiếp tục làm việc ở nơi mà đồng lương sẽ nghèo nàn và khó kiếm. Nhưng khi bạn nhìn nhận công việc là một quá trình xây dựng trong chính mình và sử dụng mọi công việc để xây dựng tâm trí và thân thể, bạn sẽ không chỉ kiếm được nhiều tiền hơn, mà bạn sẽ còn kiếm được nhiều tiền hơn mỗi năm. Hơn nữa, bạn sẽ đồng thời tạo ra cho mình một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Mọi người thường nói rằng chỉ những người yêu công việc mới làm việc tốt; nhưng phần lớn mọi người đều trả lời rằng thực tế là họ dường như không thể yêu nổi công việc trong những điều kiện công nghiệp hiện tại; và nếu xét từ góc nhìn của họ, thì họ đúng.
Tuy nhiên, bất kỳ ai cũng có thể yêu công việc của mình khi họ biết rằng nó luôn là phương tiện để dẫn họ tới những điều lớn lao hơn; và đúng là như vậy. Hãy làm việc trong sự Điềm tĩnh; hãy làm việc trong thái độ tinh thần đúng đắn và công việc của bạn sẽ chắc chắn trở thành phương tiện để bạn đạt được những điều tốt đẹp hơn.
Hãy trao ý nghĩ cho sự phát triển khi bạn đang làm việc; hãy cảm nhận sự mở rộng của quá trình phát triển xuyên khắp hệ thống của bạn, mỗi lần bạn di chuyển một cơ bắp hay nghĩ một ý nghĩ.
Hãy làm việc trong tinh thần của niềm vui; và điều này sẽ trở nên dễ dàng khi bạn biết rằng mọi hành động đều là một bậc thang dẫn bạn đến với những thành tựu cao hơn.
Đừng bao giờ làm việc với niềm tin rằng bạn phải tiêu hao năng lượng hay sức sống để có thể tạo ra nhiều sản phẩm hơn. Hãy làm việc trong nhận thức rõ ràng rằng bạn càng sản xuất ra nhiều giá trị cho thế giới, bạn sẽ càng tạo ra nhiều sức mạnh, sức sống, khả năng và năng lực trong chính mình; và những gì bạn xây dựng càng lớn lao thì bản thân bạn sẽ càng trở nên vĩ đại hơn.
Chính quá trình xây dựng bạn áp dụng lên mọi sự vật cũng phải diễn ra cùng lúc trong chính bạn; và điều đó sẽ xảy ra nếu bạn biến công việc thành một quá trình phát triển cũng như quá trình sản xuất, và luôn làm việc trong trạng thái Điềm tĩnh.
Chương tiếp theo: [11]: Nghệ thuật nghỉ ngơi đúng cách.
English Original: Chapter 10
To save energy, to accumulate energy, to transmute energy, and to concentrate energy—all these are desired because we wish to use energy; and we wish to use as much as we can possibly secure.
Our object in life is progress, advancement ; but nothing moves forward without power—the constructive use of power.
To use power constructively is work; therefore, in the last analysis the purpose of Poise is to fit us for better work.
To the majority the term “work” means wear, tear and weariness; but it ought to mean pleasure, strength and development.
The industrial world is out of Poise; therefore, the waste is enormous, and the weariness is pitiful, while the laborer wears out like inanimate machinery. The majority imagine they are overworked and have good reasons, from the old point of view, for such conclusions; but the real trouble is not too much work; the real trouble is too little Poise.
So long as you are working in Poise, it is practically impossible to overwork. It is not work that furrows the brow, whitens the head, ages the body and weakens the mind; it is nervous rush. To work without Poise is one of the greatest mistakes of the age. The result is premature death to the worker and inferiority in the product.
The person who works always in Poise will live longer, accomplish more, do better work, improve constantly, and enjoy every moment of existence.
When we work in Poise, works gives strength, never weariness. This is a statement that may seem absurd, but you can prove it to be true.
Poise prevents all waste of energy; and to work in Poise will accumulate energy, because energy constructively employed multiplies itself.
When we are out of Poise, we dislike work, and work only because we have to. When we are in Poise, work is a pleasure, and we work because we want to.
If work is a drudgery to you, you are out of Poise, and are consequently losing nearly nine-tenths of your energy every day.
We view work as something that exhausts energy. We approach work fully expecting to become exhausted and tired; and what we expect generally comes, later, if not sooner.
The abnormal desire to get something for nothing, so prevalent in this age, is caused directly by the almost universal dislike for work. We dislike work because we do not know how to work. When we learn how to work, work will become our greatest pleasure, and we shall far rather work for what we require than get it for nothing.
The object of work is two-fold; to produce something of worth; and to develop greater worth in the producer. The latter purpose has been wholly neglected, with detrimental results both to the artist and his art.
We must remember that the worth of the product increases as the worth of the producer is developed.
Products of high quality bring high prices. It is therefore profitable for the producer to develop himself perpetually. But the average person complains that he has no time for self-improvement; most of his time is required at his work, and when he is not working he is too tired for study. Such statements, however, indicate that Poise has not been discovered.
The fact is that when you work in Poise, all the faculties that you employ at your work can be developed while you work. Then when your evening comes you will not be too tired for study; you will not be tired at all; therefore, a few hours of study will be thoroughly enjoyed.
To work in Poise does not mean to work slowly. While you are in Poise you can work with great rapidity without losing any power whatever. To work in Poise is to express all your energies through the attitude of supreme serenity.
The most powerful forces of nature, electricity in particular, move in absolute stillness, but with an enormous speed. The creative powers in man can do the same—would do the same if mind was always in Poise.
By working in Poise you can therefore supply both quality and quantity.
Should you be engaged in a work that is neither pleasant nor profitable, you will not remain long in that position after you have begun to work in Poise; because you will constantly improve and will soon be wanted elsewhere in a better place.
That improvement of mind and body should follow the constructive use of energy is perfectly natural; and to work in Poise is to employ all energy constructively.
Exercise promotes development in every case; and what is work but exercise?
When we go to our work we expect to tear down the system; and through that attitude of mind we get out of Poise.
When we proceed to take gymnastic exercises for mind or body, we expect development—construction; and through that mental attitude we enter to a degree into Poise.
Any physical culturist who understands Poise knows that all exercises taken while the system is out of Poise are wholly detrimental; and that a certain degree of Poise is indispensable to physical development. The same is true of the mind and all the various faculties of the mind. There is no development when Poise is absent; but when Poise is present any exercise of mind or body promotes development.
It is therefore evident that all .work, physical or mental, that is expressed through Poise, will develop the worker himself; and that that part of mind or body that is employed directly in the work will receive the greatest amount of development.
That all work can be made a developing process as well as a producing process is a far-reaching statement, and means a great deal more than the average thinker will at first understand. But it must be readily admitted that the industrial world will be revolutionized— remarkably changed for the better when the two-fold purpose of work is recognized and applied.
The individual, however, will not be required to wait for the industrial world at large to adopt the new system; he can begin now to make his work a developing process as well as a producing process, and thus improve himself and his environments perpetually.
It has been stated that deep feeling is one of the essentials to Poise; but to this we must add good feeling. To be in Poise is to feel thoroughly good through and through, and to enjoy a grade of happiness that is infinitely superior to anything that the restless pleasures on the surface can give to man. This gives another reason why Poise is so valuable in the process of development: viz, that no action of mind or body can promote growth or development unless it is exercised in joy.
Advancement is the result of what we like to do, what we want to do, and what we derive pleasure from doing.
Mental sunshine is as necessary to the development of the talents of the mind as the outer sunshine is to the growth of the flowers of the field.
To work in Poise and to promote development through your work, a new mental attitude towards work must be formed. Look upon your work as a channel through which you may pass to a better environment and a superior personal development. Do not go to your work with the sole idea of earning wages, because that is not your purpose. Recompense comes as a natural result of work well done, and the better the work, the larger the recompense. But to improve your work you must go to your work with the object of improvement in view: in fact, the whole of attention must be concentrated upon improvement—self improvement and better work. The person, however, who simply works for wages will not give his first thought to improvement; consequently, there will be no improvement, neither in himself, his work, nor his salary.
Work for something else besides wages, and better wages must inevitably follow. Work for improvement both in yourself and in your product.
Go to your work with the idea that you are to spend a whole day turning energy into constructive use; and that you are to pass through a series of exercises which will develop your entire personality.
Realize that whenever you move a muscle in joy, that muscle grows; and that every time you think in Poise and harmony, your mind becomes stronger. Work because you desire to exercise muscles and brains in such a way that you may daily grow and develop into a stronger man, a more competent man, and a more able man.
Never go to work with the idea that you are working for a living. To simply work for a living with no thought of improvement is to continue to work where living will be meagre and hard to get. But when you look upon all work as a constructive process in yourself and use all work for building up mind and body, you will not only make a living, but you will make a better living every year. What is more, you will at the same time be making for yourself a better life.
It has frequently been stated that it is only those who love their work who work well; but the majority have answered by saying that it is practically impossible to love work under present industrial conditions; and from their view-point they are correct.
However, anyone can love his work when he knows that it is always a means to greater things; and it is. Work in Poise; work in the right mental attitude and your work will positively be a means to something better.
Think of growth while at work; feel the expansive process of development all through your system, whenever you move a muscle or think a thought.
Work in the spirit of joy; this becomes easy when you know that every action is a stepping stone to greater advancement.
Do not work in the belief that you have to decrease in life or energy in order that your products may increase. Work in the realization that the more you produce in the world, the more power, life, ability and capacity you produce in yourself ; and that the greater the things that you construct, the greater you yourself become.
The same building process that you apply upon things should simultaneously take place in yourself; and it will, if you make work a developing process as well as a producing process, and always work in Poise.
Download Book HERE.
Comentários